Hợp âm Dù anh vẫn biết ( If it is you ) - Lộc Nguyễn Viễn Dương

Ca sĩ/ban nhạc: Lộc Nguyễn , Viễn Dương


capo 1
[C]Khi gần bên [Em]nhau người đâu [F]hay rằng anh vẫn [C]luôn [G]
[Am]Mong được biết trái [Em]tim em có thể [F]nào dành trao đến [G]anh
[C]Nhưng làm sao [Em]đây để nói [F]ra
Những [G]dấu yêu ở trong [Em]lòng từng ngày anh [Am]mang
[Dm]Trái tim anh như quặn thắt
Và những [G]giấc mơ anh không bình yên
Dù anh vẫn [F]biết chẳng có đâu ngày [Fm6]mai
Dù anh [Em]biết em sẽ quên hết bao tháng năm của đôi mình bên [Am]nhau
Và dù cho đau [Dm]đớn rồi sẽ [G]cũng như những cơn mơ chìm vào dĩ [C]vãng [C7]
Rồi một ngày em sẽ [F]thấy không có ai khác yêu đến như [Fm6]anh
Đâu cần phải nói một [Em]câu hối tiếc
Cứ [A]xem như [Dm]đã thôi mất đi một phần của [Fm6]anh
Dành chỉ riêng mình [C]em
[C]Con đường đôi [Em]ta từng đi [F]qua mờ phai dấu [C]chân [G]
[Am]Ai đã quên những kỉ [Em]niệm, những dại [F]khờ ngày nào có [G]nhau
[C]Nhưng phải chăng [Em]anh tự dối [F]lừa
Tự [G]đắm say trong mơ [Em]mộng của mình anh [Am]thôi
[Dm]Nếu như em nghe lòng anh, liệu rằng [G]trái tim em trao về anh
Dù anh vẫn [F]biết chẳng có đâu ngày [Fm6]mai
Dù anh [Em]biết em sẽ quên hết bao tháng năm của đôi mình bên [Am]nhau
Và dù cho đau [Dm]đớn rồi sẽ [G]cũng như những cơn mơ chìm vào dĩ [C]vãng
Rồi một ngày em sẽ [F]thấy không có ai khác yêu đến như [Fm6]anh
Đâu cần phải nói một [Em]câu hối tiếc
Cứ [A]xem như [Dm]đã thôi mất đi một phần của [G]anh
Dành chỉ riêng mình [Am]em
Và anh đã [E]biết rằng ta sẽ mãi không chung một hướng
[F]Dù cho anh nhận ra đã quá sai [C]lầm
Tại [Dm]sao anh vẫn ở đây
cứ lặng im từ xa chờ đợi [G]mãi
Liệu em có [F]biết rằng trái tim của [Fm6]anh
Dường như đã tan vỡ từng mảnh
Đã quá mệt mỏi vì chờ mong [A]em
Càng nhìn vào đôi [Dm]mắt hờ hững
Anh [G]chỉ càng thêm vỡ òa từng ngày nhớ [C]thương
Và dù chỉ một lần [F]nữa
Em có thể tới ôm lấy vai [Fm6]anh
Cho dù em có thuộc [Em]về ai kia
Cứ [A]xem như [Dm]sẽ luôn có một người ở phía [G]sau
Chỉ đứng đây chờ [G]em
b Giảm tông # Tăng tông
  Tăng cuộn   Giảm cuộn
Cỡ chữ

Hợp âm hát bởi Lộc Nguyễn Viễn Dương